31 thg 3, 2010

Trăng khuyết

 Hôm nay nó quyết định lắp ghép một mảnh trăng sần sùi và góc cạnh với những mong sẽ có một vầng trăng tròn hoàn hảo!
Lẽ ra nó sẽ có một cuộc đời tươi đẹp. Bởi nó là một thằng con trai được ở vào vị trí quan trọng trong gia đình và dòng họ nhà nó. Ai cũng thừa nhận rằng nó có một sức khỏe rất tốt, một năng khiếu rất đáng nâng niu và phát triển.
Nó nghĩ gì?
Cha mẹ ư? Không cần !
Cô, chú, bác hả? Nghĩa lý gì!
Dì, cậu...là ai? Việc gì phải quan tâm!
Nó đâu biết phía sau tiệc vui mà nó tự thiết kế chưa tàn, nỗi buồn thăm thẳm đang chờ nó, nhức nhối những người sinh ra nó, cả những người sinh ra cha mẹ nó, anh chị em của cha mẹ nó...
Tại sao nó không chịu hiểu rằng cái gì đi ngược qui luật thì tất sẽ quăn queo, vỡ vụn?
Tại sao nó không nghĩ rằng kinh nghiệm của đời cũng là kinh nghiệm của nó, khi nó chưa kịp tích lũy?
Tại sao nó cứ cố cãi lại cái triết lý đơn giản: Trứng khôn hơn vịt bằng cái lý sự rất cùn rằng : vịt đẻ ra trứng?
Sao nó không hiểu  nước mắt chảy xuôi mà để cho dòng chảy không xuôi chiều đánh lừa con mắt nhìn của nó?
Nó không biết rằng : Có lớn mà chưa có khôn thì làm sao có thể là một thằng đàn ông đem bờ vai non nớt gánh vác sức nặng quá khả năng?
Trăng khuyết cứ đòi tròn khi chưa đến rằm thì mãi mãi vẫn chỉ là trăng khuyết- nó có biết không vành trăng khuyết?!

18 thg 3, 2010

NGÃ RẼ


 Có những con đường không định trước, nhưng hoàn cảnh đưa đẩy khiến người ta đặt bước, rồi cứ thế họ đi xa, xa mãi trên con đường hoàn toàn khác với lối đi ban đầu, hoặc chí ít là ý định ban đầu!
Lại có khi vì người ta vòng vèo, chùng chình trên đường đời mà đi qua những ngã rẽ!
Cũng có người chủ định rẽ sang một ngã mới, bởi con đường mà họ đã đi, đang đi không đến đích hoặc không thể đến đích!
Thành đạt và thất bại.Vinh quang và cay đắng. Sung sướng và khổ đau.Hạnh phúc và bất hạnh…khó ai đong đếm .
Trong kịch bản cuộc đời không soạn những ngã rẽ. Những tình huống bất ngờ khiến người ta phải chọn lựa và đổi thay. May mắn thay và cũng rủi ro thay nếu sự chọn lựa là đúng đắn hoặc sai lầm !
Và ngã rẽ của hắn cũng trong số bất ngờ đó. Hắn vốn là một chàng trai đa cảm, tốt bụng và hay gây cười bằng những cách nói dí dỏm đáng yêu. Hắn say mê hội họa, điêu khắc…Hồi còn ở phổ thông, thỉnh thoảng hắn ngẫu hứng vẽ này vẽ nọ khiến bạn bè tấm tắc, trầm trồ và khích lệ hắn rằng nên chọn ngành gì liên quan đến văn, đến vẽ! Đùng một cái hắn vào học một ngành kĩ thuật lạ hoắc, rắc rối với bao tính tính, toán toán vốn là sở đoản của hắn. Hắn cố vận dụng hết khả năng có thể nhưng vẫn không trôi. Hắn buồn, hắn thất vọng, chán nản. Nhưng hắn chùng chình, không phải vì hắn sợ ngã rẽ mà vì hắn sợ nhất là nỗi buồn của mẹ hắn. Mẹ hắn yêu thương tâm hồn nhân hậu của hắn và tự hào về dáng vẻ điển  trai của con. Mẹ hắn không hình dung đến cái quĩ thời gian mà hắn phung phí. Dù mẹ hắn cũng biết cái khả năng xã hội học hơn hẳn tự nhiên học của hắn, nhưng mẹ hắn luôn tôn trọng sự chọn lựa của hắn. Và vì tôn trọng nên mẹ hắn bất ngờ!
Thế rồi hắn quyết định rẽ trên con đường mà lẽ ra hắn phải đặt bước đầu tiên! Có lẽ mẹ hắn chưa kịp thất vọng thì đã sững sờ trước sự quyết đoán muộn màng của hắn!
Hắn quyết không làm tổn thương lòng tin của mẹ lần nữa. Còn mẹ hắn đang chờ đợi và hi vọng vào hắn.
Hắn là một kẻ tự trọng. Và biết yêu thương.

11 thg 3, 2010

Bất ngờ những lời chúc!

Hôm nay (11/3) là một ngày rất đặc biệt- với  Đất nước, với quê hương Quảng Ngãi, kỉ niệm 65 năm ngày khởi nghĩa Ba Tơ. Và còn đặc biệt với cá nhân "Trang chủ" blog này,cách đây...X năm có một Con Người đã cất tiếng khóc chào đời.Để hôm nay Người ấy nói lời cảm ơn đến tất cả những người thân yêu, bạn bè , học trò gần xa đã có những lời chúc tốt đẹp đến "Trang chủ" tôi.Không biết nói gì hơn là tự nhủ mình:
Hãy sống như đời sông để biết yêu nguồn cội
Hãy sống như đồi núi,vươn tới những tầm cao
Hãy sống như biển trào để thấy bờ bến rộng
Hãy sống và ước vọng để thấy trời bao la...

6 thg 3, 2010

Ngẫm mà xem!

Hỡi chị em hãy ngẫm xem người dưng khác họ nói gì về chúng ta.Có lúc họ bảo "vắng vợ có một buổi chiều/cha con chống chếnh như diều đứt dây", lúc lại bảo vợ là"sư tử Hà đông/cha con lấm lét mà không dám cười"...hãy đọc đi mà cùng nhau xử lí kẻo hết "mùng"

 Vợ là người chẳng họ hàng
 Thế mà giờ đẹp lại sang nhà mình.
  Ngày đầu trông đến là xinh
 Môi tư, mắt thắm đến đình cũng xiêu

 Vợ là đáng kính, đáng yêu
 Kính vợ, đắc thọ là điều giống nhau
 Nhớ vòng chung kết toàn cầu
 Nhì trời, nhất vợ đứng đầu bảng A

 Vợ chính là con người ta
 Mà sao tình lại thiết tha mặn nồng.
 Vợ là chăn ấm mùa đông
 Là dòng nước mát ngày không có tiền.

 Vầng trăng vằng vặc trước hiên
 Đinh ninh xin giữ lời nguyền nộp lương.
 Vợ là két sắt, tủ tường
 Muốn mở phải nhả lời thương ngọc ngà.

 Vợ là một đôi thùng loa
 Mỗi khi điên tiết cả nhà nổi giông
 Dáng như sư tử Hà Đông
 Cha con lấm lét mà không dám cười.

 Vợ là bình cổ lâu đời
 Ai mua chẳng bán tứ thời chăm lo
 Vợ là hơi ấm bếp lò
 Phải nhường nhịn vợ so đo làm gì.

 Vợ là giám khảo kì thi
 Mỗi khi về trễ, mỗi khi vắng nhà
 Vợ là một vị quan tòa
 Giữa hai đối tượng: ba và các con

 Vợ là cơm ngọt, canh ngon.
 Vợ là chỗ dựa lúc còn hàn vi
 Tính vợ mưa nắng bất kì
 Lúc dữ như hổ, khi thì như nai.

 Vợ là ánh nắng ban mai.
 Vợ là một nửa thứ hai phải tìm.
 Vợ là máu chảy về tim
 Vợ là rượu ngọt môi tìm về môi

 Vợ là gió mát khí trời
 Cùng lo san sẻ cho vơi nỗi buồn.
 Vợ giận thì sợ hết hồn
 Vợ cười, nắng hạn gặp cơn mưa rào.

 Vợ khen sung sướng làm sao!
 Vợ ghen nên trốn mau vào phòng riêng
 Đợi cho sóng lặng, bể yên
 Ra mà tạ lỗi cho yên cửa nhà!

 Sợ nhất là vợ đi xa,
 Công việc ứ đọng cửa nhà buồn thiu
 Vắng vợ có một buổi chiều
 Cha con chống chếnh như diều đứt dây,

 Ước gì có vợ về ngay
 Để mang tiếng thét làm say cả nhà

 Chú ý: vợ là cơm nguội nhà ta Nhưng là đặc sản (của) thằng cha láng giềng!
Lên đầu trang
Vào giữa trang
Xuống cuối trang