25 thg 7, 2010

Có một câu ca dao...


Ca dao là tiếng nói tình cảm, là lời thổ lộ tâm tình của mỗi cá nhân. Đôi khi tâm tình của người thổ lộ đồng điệu với người được nghe thổ lộ. Nhưng cũng có khi sự lệch pha hoặc trái ngược cảm xúc dẫn đến sự cảm nhận không giống nhau. Điều đó chắc cũng không có gì lạ.
Câu ca dao : Gái thương chồng đương đông buổi chợ
                     Trai thương vợ nắng quái chiều hôm.
Có thể được hiểu là: Người vợ  ngay cả lúc công việc vất vả, bận rộn vẫn luôn nhớ thương đến người chồng. Với người vợ này, người chồng luôn hiện hữu trong mỗi việc làm, trong mọi thời gian  không gian sống của họ.Ở họ chắc chắn là Chồng ta áo rách ta thương/chồng người áo gấm xông hương mặc người ! Tình thương của họ thật nồng nàn, xum tụ như sự đầy đủ, tấp nập của buổi chợ đông. Đó là một tình cảm giản dị mà sâu sắc đáng trân trọng biết bao!
Cũng trong câu ao dao ấy, người chồng thật vô tư đến hờ hững.Tình thương của người chồng chỉ như nắng quái chiều hôm-vừa nhạt nhòa vừa hời hợt. Hoặc là lúc nắng quái chiều hôm mới giật mình nhớ ra là mình có vợ để mà thương!
Có người lại hiểu là: Người vợ  ngay cả trong cuộc mưu sinh vất vả, buôn bán ngược ngược xuôi vẫn nghĩ đến chồng. Còn người chồng cũng thương vợ không kém, ngay cả lúc nắng quái chiều hôm vẫn còn vất vả lao động cùng vợ vun đắp cuộc sống.
  Không biết còn ai có cách hiểu nào khác không nhỉ?
Lên đầu trang
Vào giữa trang
Xuống cuối trang