Từ hai mục đích sử dụng khác
nhau, ở hai thời điểm khác nhau, hai chiếc ghế dựa với mác “nhựa cao cấp” đã về
đây, trong cùng một ngôi nhà. Trải qua thời gian cống hiến, đến nay chúng đã trở nên tàn tạ,
kì lạ, kì lạ một cách hoàn hảo!
Chiếc thứ nhất (tạm gọi là
ghế chị) về với chủ, khi nhà đã có bộ ghế đá hóng mát ngoài sân bên dàn cây
cảnh tương đối vừa mắt người lướt
qua mà không xăm soi chủng loại, kiểu
dáng, và cũng vừa đủ quạt mát cho người ngồi ngắm trời trăng mây gió hoặc ngẫu
hứng làm vài ván cờ khi chưa đến độ máu me gỡ gạc vì những nước thua không
đáng! Nó về với mục đích mỗi khi di chuyển vị trí ngắm nghía, chủ chỉ cần xách
một tay ngon ơ, lại vẫn được ngồi dựa lưng thoải mái. Chính vì nó dãi dầu ở sân
trời nên bây giờ xương cốt nó rệu rã, xương sống nó oằn đi và đổ gập xuống
không thể nào gượng dậy được nữa. Ấy vậy mà mặt ghế chị vẫn bóng loáng, vững
vàng phục vụ cho những cú ngồi bất chợt của từ lão gia gia đến mụ quản gia…!