28 thg 5, 2013

Xôi lạc ơi, nhớ...

Đôi khi kỉ niệm ùa về chỉ từ một hình ảnh lướt qua, hay từ hương vị một món ăn nào đó...Xôi lạc đã đánh thức kỉ niệm xưa như thế.

Món xôi lạc ở một đám cưới gợi nhớ về gói xôi lạc năm xưa...


Xôi lạc (chưa bị cấu véo)

22 thg 5, 2013

LucKy

Đã viết về Vện , định không kể về LucKy nữa. Nhưng cái con ngu cẩu nhà bên suốt ngày vô cớ sủa oang oang làm Chíp chị, Chíp em giật mình thon thót, lại thấy nhớ LucKy – linh cẩu từng gắn bó với gia đình những ngày tháng buồn vui. Mới đó mà nó đã bị mất tích 7 năm rồi!

 LucKy có vóc dáng của một chú chó lai bec -gie, bụng thon dài, đôi mắt tinh anh, tai lúc nào cũng dựng đứng như kiểu chó săn vùng Bắc cực. Lông trắng, có những vệt vàng trên mình và đốm đốm trên chân, sự phối màu rất bắt mắt. Con chó nhà bên vừa teo tóp, lông màu nghệ xỉn lại loang lổ những vằn đen trông bẩn bẩn. Tạm gọi nó là con Loang Lổ. So với LucKy thì đúng là một trời một vực!

12 thg 5, 2013

Chíp chị, chíp em

Tính số lần được ngủ với mẹ của chíp chị so với chíp em, thì ít hơn . Vì chíp em hay chớ sữa nên mẹ cho chíp em nằm gần mẹ để mẹ xử lí cho nhanh. Vả lại nếu hai chíp mà nằm cùng chỗ, thì đứa này khóc đứa kia  khó mà nằm im, khiến cả nhà phải nghe hoà tấu bất đắc dĩ. Mẹ đã có lí khi tách hai đứa hai giường để đảm bảo trật tự. Và xa cách đã làm chúng có dịp quan sát, ngẫm nghĩ.

Đêm đêm chíp chị nằm với ngoại, nó nghe ngoại rì rầm  kể chuyện cổ tích,  ru bằng đủ các làn điệu, thỉnh thoảng còn ngâm thơ…,mặc dù nó chẳng hiểu gì cả nhưng vẫn u ơ đáp lại cho ngoại nó biết là nó đang nghe.

6 thg 5, 2013

Vụng tu.


Dẫu biết đời chẳng vô tình
Mà sao cứ chuốc  bực mình vào thân?

Đã đành đừng tham – si – sân
Đừng đem lửa hận đốt dần...từ bi!

Đường trần mê muội, lạ chi
Nâu sồng chưa khoác, nói gì đường tu.
Lên đầu trang
Vào giữa trang
Xuống cuối trang