21 thg 9, 2014

TÁO KHUYẾT

Ảnh từ nguồn Net
Chẳng quan trọng sản phẩm điện tử có thương hiệu nổi tiếng, mơ ước của nhiều người, đặc biệt là giới trẻ, chỉ biết khi cầm chiếc Iphone 4s, loay hoay với những tính năng quá vượt trội mà thấy mình như cách hàng thế kỉ ánh sáng công nghệ. Nhưng cái trò đời, từ bóng tối bước ra ánh sáng thì dễ thích nghi hơn là ngược lại. Và như một đứa trẻ mân mê thứ đồ chơi mới, khổ chủ suốt ngày khám phá.
Đầu tiên là nghe hướng dẫn kèm theo thực hành. Lúc sư phụ thuyết pháp thấy cũng chả có gì khó khăn, thực hành trơn tuồn tuột, ấy vậy mà khi sư phụ ngoảnh mặt là cứ rối beng hết cả. Đã từng là sư phụ của sư phụ ấy, giờ trong lĩnh vực này chịu làm đệ tử để nghe giáo huấn. Ngày xửa  ngày xưa cầm tay đệ tử uốn chữ, giờ đệ tử cầm tay sư phụ dạy lướt web. Ôi đúng là sự vật biến đổi không ngừng! Sao tay sư phụ ( nay) mềm mại và chính xác đến thế, còn tay sư phụ (xưa) vụng về, lệch nhịp đến vậy?
Với mục đích hàng ngày nhìn thấy nhau, nghe tiếng nói của nhau, con đã trang bị và tập huấn cho U phương tiện này. Phải công nhận nó tiện ích thật, đúng là Thế giới di động! Tối tối lại bắt sóng từ thế hệ thứ 3 (qua Face Time). Chúng nó bi bô, nhảy múa, kể chuyện đi nhà trẻ, hát hò, khoe các món mới xuất hiện trong ngày,…thấy không gian như xích lại thật gần. Đời như trẻ lại mỗi ngày.
Nhớ khi xưa còn bé, bọn trẻ con thường chơi trò “alo” qua hai hộp bao diêm nối với nhau bằng sợi chỉ. Vậy mà những lời thì thầm cũng truyền đi rất rõ. Cái thời mà con người gặp gỡ tay bắt mặt mừng ấy cứ xa dần, xa dần khi buộc phải chấp nhận quy luật của sự đào thải tất yếu.
Dù có tiếc nuối những dòng chữ nắn nót, gửi gắm bao tình cảm trên những trang thư tay, thì vẫn không cưỡng lại được những câu từ gõ khô cứng trên bàn phím của những bức thư điện tử hay tin nhắn vội.
Cơ mà cũng chẳng có gì là hoàn hảo tuyệt đối. Quá táo khuyết –logo của một sản phẩm tân tiến nhất cho đến thời điểm này, dường như cũng thừa nhận cần phải tiếp tục hoàn thiện, kiếm tìm mảnh khuyết cho trái táo đó thôi.
Tình yêu cũng không thể không bất biến, thế nên hỏi mà làm gì : "Sao anh lại ngỏ lời /vào một đêm trăng khuyết/ Để bây giờ thầm tiếc/ Một vầng trăng chưa tròn”?
Dạo này, hay loay hoay với những cái vớ vẩn thật. Nhưng mà ngay cả con người – một tuyệt tác của tạo hoá cũng đã hoàn thiện đâu?
Đó cũng chỉ là mảnh táo bị thất lạc đâu đó trong trái táo phận người mà thôi!

5 thg 9, 2014

TRÒN TRĨNH?

Biển gào khản đặc tháng năm,
Gió còn mải miết xa xăm theo mùa.
Nắng vàng ươm mật, cát mơ.
Ngàn năm một mảnh trăng chờ rằm lên!
Hồng hoang từ thuở khai thiên,
Bao giờ tròn trĩnh một viên mãn tình?

(5/9/2014)

(Ảnh từ nguồn Net)

Lên đầu trang
Vào giữa trang
Xuống cuối trang