Vị
khách này có cái vẻ bề ngoài quê quê lại được bù đắp bởi cách nói
chuyện rất có duyên, tự tin đến độ bình thản. Có lúc gã dường như là chủ
nhà hơn là khách mời. Lại Văn Sâm thường ngày hoạt ngôn là thế giờ cũng
phải im lặng nhường bước. Chỉ nguyên câu chào mở đầu của TĐK, nếu không
vì thời gian có lẽ thần khẩu của gã còn khiến người nghe cảm tưởng mạch
diễn thuyết mới chỉ bắt đầu chứ chẳng chơi. Gã làm ai cũng bổi hổi bồi
hồi nhớ lại cái thời đi học trong chiến tranh, bom đạn...gã đọc những
bài thơ nổi tiếng từ hồi còn bé tẹo tèo teo của gã, phải nói là rất hay
lúc bấy giờ và cả bây giờ. Ngày ấy gã đã có những câu thơ như lời bình
luận sâu sắc về người thầy giáo là thương binh"Chúng em nhận ra bàn chân
thầy giáo/Như nhận ra cái chưa hoàn hảo/ Của cả cuộc đời mình"(Bàn chân
thầy giáo). Gã kể chuyện nhà văn Nguyễn Khải làm bài cho con với nội
dung bình luận tác phẩm của chính Nguyễn Khải, bị cô giáo phê" Em chưa
hiểu ý nhà văn!" và cho con "3"! Chẳng biết gã có rút kinh nghiệm, nếu
con gã nhờ bình bài thơ"Hạt gạo làng ta" của gã trong chương trình phổ
thông không biết?!
Nhà
thơ này đối thoại rất nhạy, khi LVS nhỡ chủ quan buông ra một câu đại
loại"...không cần cải cách giáo dục". TĐK liền đưa ra quan điểm của mình
như một sự phản pháo: Cải cách giáo dục bản thân nó không có lỗi, mà
lỗi ở người biên soạn và cải cách như thế nào, ai tham gia (mà không thể
thiếu vai trò của người trực tiếp giảng dạy)...những điều mà nếu không
quan tâm đến giáo dục sẽ không có ý kiến sát vấn đề và thiết thực như
thế. Nhà thơ họ Trần này đúc kết bằng một câu khá tròn trĩnh nội dung
rằng: "Nên đơn giản hóa vấn đề phức tạp hơn là phức tạp hóa vấn đề đơn
giản". Đúng là như thế! Trong giảng dạy đôi khi người ta quan trọng hóa
nội dung bài học mà quên đi : dạy cho người ta hiểu biết không bằng dạy
cho người ta vui thích vì điều hiểu biết. Theo đó cũng đã có đánh giá:
Người thầy dốt dạy những điều mình biết, người thầy bình thường truyền
những gì trò cần, người thầy giỏi tạo cho trò cảm hứng và niềm tin.
Trần
Đăng Khoa gửi lời cảm ơn đến tất cả các thầy giáo, cô giáo ở các cấp
học đã dạy dỗ mình để thành người như hôm nay. Có lẽ đó cũng là lời tri
ân của những ai đã và đang làm học trò ở tất cả các thế hệ. "Mai sau lớn
lên người làm sao có thể nào quên ngày xưa thầy dạy dỗ khi em tuổi còn
thơ...
Trả lờiXóatan_262
22:00 24 thg 10 2012
Mảng đề tài nào em cũng viết ...tuốt luốt làm lão rất ngạc nhiên. Chẳng hiểu thực đơn hằng ngày ăn uống những gì mà...giỏi thế ?
Đến đây thắc mắc một điều
Thực đơn ăn uống chắc nhiều...B52 ?!
hehe...rải thảm trên mọi chủ đề đến chóng mặt . Hừm , hôm nay tam nghỉ mệt tai đây - mai coi em tiếp - ý quên , xin lỗi - xem bài em tiếp !
hongloan
hongloan
22:14 24 thg 10 2012
Hi vọng được là một tập sách chưa có trang cuối với lão!
Nếu lão không sợ B52 thì mai, kia ,kìa...đến đây nữa nhé!
Cảm ơn lão lắm [(smile)]
Trả lờiXóacuocsongnhenhang
13:19 24 thg 9 2011
TĐK rất cấp tiến HL à !
hongloan
hongloan
22:11 24 thg 10 2012
vậy à, comment này ẩn mãi giờ HL mới đọc được. Cảm ơn bạn nha!
Trả lờiXóaLonelyMan
23:32 13 thg 9 2011
Lão hoàn toàn nhất trí với nội dung và tinh thần của bài viết!
hongloan
hongloan
13:44 14 thg 9 2011
Lão gia bận rộn mà vẫn dành thời gian ngó nghiêng tán thưởng cho các sư muội, bọn muội lấy làm vui lắm! Chúc tâm hồn lão luôn trẻ trung, tươi mới!
Trả lờiXóaMisa
23:51 12 thg 9 2011
Hồi bé em mê thơ Trần Đăng Khoa lắm. Em có bà cô từ khi em còn rất nhỏ đã đọc cho em nghe tập thơ Góc sân và khoảng trời của Trần Đăng Khoa, cho nên đến lớn em vẫn nhớ như in những bài thơ như Đám ma bác giun, Cây dừa, Buổi sáng nhà em, Kể cho bé nghe, Hạt gạo làng ta v.v... như những kỉ niệm tuổi thơ âu yếm nhất... Phải công nhận Trần Đăng Khoa có khoa nói, đến tay lão luyện miệng như tép nhảy Lại Văn Sâm còn phải nhường một bước thì phải thấy thần khẩu của TĐK trình thế nào, haha... Chỉ tiếc thường tinh hoa phát tiết hết ra lúc còn nhỏ nên lớn lên thì lại chả làm được bài thơ nào cho nổi tiếng nữa, chỉ còn viết "bình loạn" văn học lung tung, đọc Chân dung và đối thoại thấy hơi ghét cái kiêu ngạo quá đáng của TĐK. Thế nhưng công nhận nghe lão nói thì hay thật
hongloan
hongloan
21:18 13 thg 9 2011
Hôm nào sẽ gửi tặng Otto quyển "Góc sân và khoảng trời" để thế hệ thừ 3 sẽ biết thế nào là" Cỏ gà rung tai nghe/ Bụi tre tần ngần gỡ tóc/Hàng bưởi đu đưa /bế lũ con đầu tròn trọc lóc..." Misa đọc "Đảo chìm" của gã này chưa? giọng văn cũng nhộn lắm. Rất lính, đúng là phải thả lão về với đất cát,nắng mưa,gió bụi ...lão mới có đất dụng võ!
Trả lờiXóaLộc Vừng
22:13 9 thg 9 2011
Bạn rất am hiểu nhà thơ họ Trần này đó.
lão hâm
lão hâm
13:26 9 thg 9 2011
Bài viết hay phết
hongloan
hongloan
13:28 9 thg 9 2011
Cũng thường thường bậc trung thôi!
Trả lờiXóaVTA - NLC
21:45 6 thg 9 2011
HL khen thần đồng thì đáng khen rồi
hongloan
hongloan
19:10 7 thg 9 2011
Nhưng không phải lúc nào hắn cũng đáng khen như thế đâu nhá!
guyen
Trả lờiXóa15:42 6 thg 9 2011
Hè hè dùng lại câu nói của mình nhé!
hongloan
hongloan
17:31 6 thg 9 2011
Phải lấy làm vinh dự chứ!
Trả lờiXóaTHỢ ĐIỆN
23:53 4 thg 9 2011
Người nổi tiếng hay người không nổi tiếng Đều gặp nhau trắng toát ở nơi này Đều dài rộng như nhau vuông cỏ biếc Đều ấm lạnh như nhau trong hơi gió heo may... *** Ngày xưa lão ấy viết như vậy đấy...Nhưng bây giờ lão sửa đi rồi.
hongloan
hongloan
14:30 5 thg 9 2011
Ừ, cái vụ viết "Chân dung và đối thoại", mình thấy tay này "cá mè một lứa". Nhưng ở tại thời điểm mình chứng kiến, thấy cách suy nghĩ không bị lệch chuẩn thì vẫn ghi nhận. Với lại bây giờ nhiều dạng ngả nghiêng...khó mà đánh giá đúng một con người lắm.Có thể tầm nhìn của mình có hạn hay tại họ tinh vi. Ai mà khẳng định?! TĐ dạo này vẫn tự vui đấy chứ!
Trả lờiXóaNamCua
12:27 4 thg 9 2011
Hạnh phúc của người làm Thày là ở đó em ơi. Chị mong em cũng có được những học sinh giỏi giang như Trần Đăng Khoa nhé. Chúc em một chủ nhật vui.
hongloan
hongloan
21:26 5 thg 9 2011
Vâng cũng cố gắng, nhưng người ta lại bảo : nói hay không bằng nghe giỏi chị ạ. Tuần mới vui vẻ nhẹ nhõm chị nhé!
NamCua
NamCua
12:26 4 thg 9 2011
Hạnh phúc của người làm Thày là ở đó em ơi. Chị mong em cũng có được những học sinh giỏi giang như Trần Đăng Khoa nhé. Chúc em một chủ nhật vui.