Em vừa đi qua đây
Nhẹ nhàng nhanh chóng quá!
Đời mỏng như chiếc lá
Lìa cành hãy con xanh.
Ôi giấc mơ ngọt lành
Bỗng mong manh hư ảo!
Nhớ em, buồn xiết bao!
Em về với trời cao
Mây trắng, gió thì thào
Ru em, biển ngọt ngào
Ngủ ngon, ngủ ngon nào...
(Xa Ninh mãi mãi, người bạn mà tôi yêu quý) 23g45 ngày 30/8/2012
HL rất cảm động trước sự chia sẻ của bạn bè về bài thơ, Đây là một trong những lời cảm nhận sâu sắc mà HL muốn lưu lại trên entry này cùng bạn đọc .Cảm ơn Lonely Man!
@ Comment từ LonelyMan
Ngay từ khi đọc bài thơ "Em vừa qua đây", LonelyMan đã rất thích, đã nhận ra rằng đây là bài thơ rất hay, rất cảm động! Đọc đi đọc lại nhiều lần, LonelyMan phát hiện ra rằng cái nổi bật nhất làm nên cái hay của bài thơ chính là bố cục các khổ thơ và cách ngắt câu rất độc đáo:Khổ 1 được ngắt làm đôi: 2+2.Khổ 2 chỉ có 3 câu, ngắt thành 2+1.Lối cắt rất độc đáo này rất tương thích với mạch cảm xúc khi viết, cũng như khi đọc. Sự ngắt quãng thể hiện sự nghẹn ngào, xúc động, và ở những điểm ngắt bất thường là những tiếng nấc!Đỉnh điểm của sự nghẹn ngào ấy là sự hụt hẫng thể hiện ở chỗ hụt mất một câu ở khổ thứ 2, nơi chỉ còn 3 câu và ngắt thành 2+1!Chỉ đến khi đã qua cơn bàng hoàng, đau đớn, tác giả mới định thần lại, chấp nhận sự thật định mệnh, thì bấy giờ những dòng thơ mới trở lại mạch thông thường, đầy đủ 4 câu ở khổ cuối, rất dịu dàng:Em về với trời caoMây trắng, gió thì thào,Ru em, biển ngọt ngàoNgủ ngon, ngủ ngon nào…Tâm hồn thơ và cảm xúc chân thành đã khiến tác giả "xây" nên cái bố cục đó một cách vô thức và hoàn mĩ mà chính bản thân tác giả, rất có thể, cũng không nhận ra điều đó!Bài thơ "Em vừa qua đây" thực sự là một thi phẩm tuyệt vời!Đó chính là thơ đích thực!
Và đây là phần tiếp theo của bình luận về bài thơ mà theo HL nếu phần trên thiên về cấu trúc thì phần dưới đây thiên về nội dung từ ngữ, hình ảnh, dù chỉ một đoạn cuối bài thơ:
Lonely Man
Em về với trời caoMây trắng, gió thì thàoRu em, biển ngọt ngàoNgủ ngon, ngủ ngon nào...Những câu thơ rất mượt mà, ngọt ngào, vỗ về! Vẻ ngoài của những câu chữ thật hiền hòa, như bàn tay, như lời ru của chị, của mẹ!Nhưng, không chỉ có thế!Người ta thường nói về cái qui luật sinh tồn của con nguwoif là "Từ cát bụi lại trở về cát bụi", và đó là vòng luân hồi tất yếu, do đó cái sự ra đi của em Ninh dẫu có đau đớn đến mấy, cũng được nhìn nhận như một giấc ngủ! "Ngủ ngon, ngủ ngon nào!". Cái chết bấy giờ được nhìn nhận một cách nhẹ nhàng hơn.Mà đã là "cát bụi" thì chỉ có hai nơi để "về": Biển và Trời!Vì thế nên:Em về với trời caoMây trắng, gió thì thào (Bụi bay lên Trời)Và:"Ru em, biển ngọt ngào" (Cát lắng xuống Biển)!Cái chất "triết học" này trong bài thơ cũng đến một cách tự nhiên, và vô thức, ngoài dự định của tác giả! Nó đến như một sự thăng hoa tất yếu từ nội tâm của một người am hiểu cuộc đời, nhình đời bằng cái nhìn sâu sắc, và nhìn người bằng trái tim nhân ái!Và, trong khoảnh khắc thôi, thơ cứ thế thăng hoa! Những khoảnh khắc thăng hoa như thế không nhiều trong đời mỗi người làm thơ!LonelyMan đã hiểu ra vì sao ngay từ đầu đã thích bài thơ của HL rồi!
Nhẹ nhàng nhanh chóng quá!
Đời mỏng như chiếc lá
Lìa cành hãy con xanh.
Ôi giấc mơ ngọt lành
Bỗng mong manh hư ảo!
Nhớ em, buồn xiết bao!
Em về với trời cao
Mây trắng, gió thì thào
Ru em, biển ngọt ngào
Ngủ ngon, ngủ ngon nào...
(Xa Ninh mãi mãi, người bạn mà tôi yêu quý) 23g45 ngày 30/8/2012
HL rất cảm động trước sự chia sẻ của bạn bè về bài thơ, Đây là một trong những lời cảm nhận sâu sắc mà HL muốn lưu lại trên entry này cùng bạn đọc .Cảm ơn Lonely Man!
@ Comment từ LonelyMan
Ngay từ khi đọc bài thơ "Em vừa qua đây", LonelyMan đã rất thích, đã nhận ra rằng đây là bài thơ rất hay, rất cảm động! Đọc đi đọc lại nhiều lần, LonelyMan phát hiện ra rằng cái nổi bật nhất làm nên cái hay của bài thơ chính là bố cục các khổ thơ và cách ngắt câu rất độc đáo:Khổ 1 được ngắt làm đôi: 2+2.Khổ 2 chỉ có 3 câu, ngắt thành 2+1.Lối cắt rất độc đáo này rất tương thích với mạch cảm xúc khi viết, cũng như khi đọc. Sự ngắt quãng thể hiện sự nghẹn ngào, xúc động, và ở những điểm ngắt bất thường là những tiếng nấc!Đỉnh điểm của sự nghẹn ngào ấy là sự hụt hẫng thể hiện ở chỗ hụt mất một câu ở khổ thứ 2, nơi chỉ còn 3 câu và ngắt thành 2+1!Chỉ đến khi đã qua cơn bàng hoàng, đau đớn, tác giả mới định thần lại, chấp nhận sự thật định mệnh, thì bấy giờ những dòng thơ mới trở lại mạch thông thường, đầy đủ 4 câu ở khổ cuối, rất dịu dàng:Em về với trời caoMây trắng, gió thì thào,Ru em, biển ngọt ngàoNgủ ngon, ngủ ngon nào…Tâm hồn thơ và cảm xúc chân thành đã khiến tác giả "xây" nên cái bố cục đó một cách vô thức và hoàn mĩ mà chính bản thân tác giả, rất có thể, cũng không nhận ra điều đó!Bài thơ "Em vừa qua đây" thực sự là một thi phẩm tuyệt vời!Đó chính là thơ đích thực!
Và đây là phần tiếp theo của bình luận về bài thơ mà theo HL nếu phần trên thiên về cấu trúc thì phần dưới đây thiên về nội dung từ ngữ, hình ảnh, dù chỉ một đoạn cuối bài thơ:
Lonely Man
Em về với trời caoMây trắng, gió thì thàoRu em, biển ngọt ngàoNgủ ngon, ngủ ngon nào...Những câu thơ rất mượt mà, ngọt ngào, vỗ về! Vẻ ngoài của những câu chữ thật hiền hòa, như bàn tay, như lời ru của chị, của mẹ!Nhưng, không chỉ có thế!Người ta thường nói về cái qui luật sinh tồn của con nguwoif là "Từ cát bụi lại trở về cát bụi", và đó là vòng luân hồi tất yếu, do đó cái sự ra đi của em Ninh dẫu có đau đớn đến mấy, cũng được nhìn nhận như một giấc ngủ! "Ngủ ngon, ngủ ngon nào!". Cái chết bấy giờ được nhìn nhận một cách nhẹ nhàng hơn.Mà đã là "cát bụi" thì chỉ có hai nơi để "về": Biển và Trời!Vì thế nên:Em về với trời caoMây trắng, gió thì thào (Bụi bay lên Trời)Và:"Ru em, biển ngọt ngào" (Cát lắng xuống Biển)!Cái chất "triết học" này trong bài thơ cũng đến một cách tự nhiên, và vô thức, ngoài dự định của tác giả! Nó đến như một sự thăng hoa tất yếu từ nội tâm của một người am hiểu cuộc đời, nhình đời bằng cái nhìn sâu sắc, và nhìn người bằng trái tim nhân ái!Và, trong khoảnh khắc thôi, thơ cứ thế thăng hoa! Những khoảnh khắc thăng hoa như thế không nhiều trong đời mỗi người làm thơ!LonelyMan đã hiểu ra vì sao ngay từ đầu đã thích bài thơ của HL rồi!
Lời bình
Misa từng rất xúc động khi xem 1 bức tranh về cảnh vật thiên nhiên với 1 nấm mồ trên 1 ngọn đồi xa xa...Bức tranh có tên là "Trên sự yên tĩnh đời đời".
Mong rằng tất cả chúng ta - những người yêu quý nhau và dành nhiều tình cảm cho nhau, sẽ còn gặp lại trên sự yên tĩnh đời đời...
Mẹ con em muốn mai về quê chơi mà chỉ ngại trời mưa.
Tuổi trẻ em sao mà tài hoa thế, để tuổi già như chị đây vừa mừng vừa tủi thân!
Chị im ru về nhé, em.
Mây trắng, gió thì thào
Ru em, biển ngọt ngào
Ngủ ngon, ngủ ngon nào...
http://blog.yahoo.com/hoacucvang/articles/836914/index
Cảm ơn cả 2 người !
Cám ơn em!
Cảm ơn tác giả thơ nhé!
Cảm ơn tác giả thơ & người comment bài thơ của HL!
Mây trắng, gió thì thào
Ru em, biển ngọt ngào
Ngủ ngon, ngủ ngon nào...
Những câu thơ rất mượt mà, ngọt ngào, vỗ về! Vẻ ngoài của..
(p/s: anh Lonely - bác sỹ tâm lý học phán bệnh qua văn phong: anh "phán" tiếp đi!)
Bạn đã viết rất cảm động về một sự chia lìa âm dương
Đây là một bào thơ hay của hl , nó đã chạm đến trái tim nhân văn con người!