12 thg 10, 2011
Về vườn!
Đầu
tiên bạn chỉ định "dừng cuộc chơi" để bảo toàn thời gian tự chủ với một
khoản ngân sách an ủi cho sự nhường chỗ tế nhị của bạn. Rồi bạn sẽ dùng
số tiền ấy vào những chuyến du lịch, khám phá cho bõ những ngày ước ao
khi bạn còn sức khỏe, chứ để đúng tuổi mới về thì gối mỏi, chân chồn
;làm sao mà trèo đèo ,lội suối, băng rừng...Rồi bạn bắt đầu tưởng tượng
về một viễn cảnh không phải dậy sớm, không bận tâm về những bon chen tị
hiềm...nơi những con người bề ngoài thơn thớt nói cười..Thế rồi trong
khi chờ giấc mơ trở thành hiện thực bạn bất ngờ nhận ra sự thay đổi của
những đồng nghiệp khi biết chắc bạn sẽ về vườn một ngày không xa. Bạn
tiếc sao lúc trước không nghĩ ra tình huống giả định này để nhìn đời bớt
phiến diện hơn? Bạn thấy thương cho những người ở lại. Họ tiếc thay cho
bạn về những thiệt thòi của hưu non. Mặc kệ, bạn đâu cần bận tâm về
những chuyện lẻ tẻ ấy. Bạn đã xác định "Ta dại ta tìm nơi vắng vẻ/ Người
khôn người đến chốn lao xao". Trong chốn ở trọ trần gian này có bao
nhiêu kẻ dại ,người khôn như thế?
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Trả lờiXóaNGỰA MỎI CHÂN RỒI
21:10 18 thg 10 2011
Ngựa đã về vườn thực sự, nhưng có những tâm sự y chang như bài viết của HL rứa. Ngẫm thấy họ mới chính là những người đáng thương!
hongloan
hongloan
21:16 18 thg 10 2011
Vậy là " Ngựa hoang về tới bến sông rồi, cởi mở lòng ra với cõi đời...". Chúc cho NMCR luôn an nhiên tự tại!
Trả lờiXóaTHỢ ĐIỆN
21:43 14 thg 10 2011
Sao gọi là về vườn nhỉ? Không đúng!
hongloan
hongloan
13:08 15 thg 10 2011
ừ ,có thể đúng với một cơ số!
Trả lờiXóaVTA - NLC
08:52 14 thg 10 2011
Thật tuyệt, bao giờ mà số đông cán bộ công chức nhận thức được rằng được nghỉ hưu mong nghỉ hưu chứ không phải là phải nghỉ hưu thì chứng tỏ lúc..
hongloan
hongloan
19:58 14 thg 10 2011
Ở đây người về hưu rất chủ động đấy chứ,có bất ngờ đâu? Xã hội phát triển khi người ta không tìm thấy niềm vui trong công việc ư?
LonelyMan
Trả lờiXóaLonelyMan
23:12 12 thg 10 2011
Về vườn... Có vườn mà về cũng là tốt đấy chứ...
hongloan
hongloan
19:50 13 thg 10 2011
"Có nhiều khi từ vườn khuya bước về, bàn chân ai rất nhẹ, tựa hồn những năm xưa...không còn ai...đường về ôi quá dài... "(TCS)