29 thg 8, 2010

Đám đông và nhà khoa học


Nhân việc đón rước long trọng GS Ngô Bảo Châu, có lẽ cũng nên suy ngẫm về đôi điều cùng tác giả Lê Đình Phương:
Tôn vinh tri thức, khoa học là việc tốt đẹp muôn đời, tốt hơn xuýt xoa với những giá trị ảo, những bằng cấp học vị nhan nhản được mua bằng tiền. Nhưng Toán học nào có thể thăng hoa trong vòng vây của một đám đông đang vỗ tay ồn ào kia được?
1. Sáng tạo thì luôn đòi hỏi sự cô đơn và tránh xa mọi tạp niệm của đời sống. Giữ lòng thanh tĩnh trong hân hoan là điều kiện phải có cho mọi sáng tạo tinh thần. Nhà khoa học phải đạt đến trạng thái này để bùng nổ hay kết tinh lại năng lực trí tuệ ngoại hạng của mình.
Trạng thái solitude đó (tạm dịch: hoan tịnh) đòi hỏi rất nhiều điều kiện, từ mức độ cá nhân cho đến xã hội, mới có thể đưa đến một sự tĩnh tại, solitude tuyệt đối, nền tảng cho mọi sự thăng hoa và bùng nổ của trí tuệ.
Hiểu theo nghĩa đó, các trường đại học danh tiếng Âu Mỹ, cùng với vị trí địa lý nơi nó tọa lạc, quả là môi trường tuyệt hảo cho mọi sáng tạo. Nơi đó, thư viện là thánh đường, thời khắc nghiên cứu thì đầy ắp niềm vui trí tuệ, lề thói xã hội thì trật tự thong dong... Rất ít bụi trần ai chen được vào sân trường đại học của họ.Cái môi trường giáo dục và xã hội tuyệt đối cần thiết cho thái độ solitude,nền tảng của sáng tạo ấy, chúng ta chưa có được!
2. Trong những ngày này, rất nhiều người Việt Nam như phát sốt lên vì giải thưởng toán học Fields. Cũng như họ, tôi hoàn toàn mù tịt về Bổ đề cơ bản cho chương trình Langlands mà Ngô Bảo Châu đã chứng minh. Lại càng không thể hình dung được thành tựu toán học này sẽ tăng được bao nhiêu phần trăm trong GDP cả nước (?). Chắc là không, nhưng chúng ta vẫn hoan hỉ, tin tức vẫn tràn ngập trên báo chí theo cách người ta ăn mừng một bàn thắng bóng đá (vốn chỉ là một trò chơi), hay một cuộc đăng quang của một cô hoa hậu chân dài nào đó.
Chúng ta ăn mừng một giải thưởng toán học cao cấp, vốn là lĩnh vực am hiểu của một thiểu số rất nhỏ. Chúng ta đòi xuống đường vì Ngô Bảo Châu đã thắng trong một cuộc tranh tài mà 99% người Việt Nam không hề hiểu lấy một phân. Chúng ta vui mừng với tâm thế thèm khát sự vượt trội, với ám ảnh bệnh thành tích từ thuở sưu tập phiếu bé ngoan mỗi tuần. Tôi chắc chúng ta sẽ không hoan hỉ đến thế, nếu không có giải thưởng kia. Chúng ta cần một sự hơn thua, để tự tin xác tín Ngô Bảo Châu là người lỗi lạc. Phải chăng, chúng ta đang mừng chiến thắng với một tâm lý đầy mặc cảm, thua chị kém em đã bị dồn nén quá lâu?
3. Có lẽ, với tâm thế mặc cảm mang lớp áo dân tộc tính đó, báo chí, dân chúng, quan chức... đã quên sự mực thước trong việc tôn vinh nhà khoa học trẻ kia. Sung sướng vì Ngô Bảo Châu là người Việt đã hẳn, nhưng không thể nhận vơ để "lên mặt" về những hoa trái tri thức mà bạn ấy gặt hái được từ nước ngoài. Chúng ta nghiễm nhiên coi thành quả này là của nền giáo dục Việt Nam , vốn có sinh mà không dưỡng. Và từ đó, phóng chiếu rất nhiều can dự, cãi vã vào lộ trình khoa học của nhà toán học trẻ tuổi: chức vụ, huân chương, tặng nhà, bỏ bạc tỉ xây Viện Toán cao cấp... Thậm chí lôi cả đời tư lên mặt báo: nhà toán học "si tình" thì đã sao?
4. Tôn vinh tri thức, khoa học là việc tốt đẹp muôn đời, tốt hơn xuýt xoa với những giá trị ảo, những bằng cấp học vị nhan nhản được mua bằng tiền. Bạn giáo sư kia ắt sẽ rất hạnh phúc trong những ngày này. Công cha nghĩa mẹ ơn thầy chỉ trong một ngày, coi như đã báo đáp xong.
Nhưng phải cảnh giác với cái giá của sự nổi tiếng (theo kiểu Việt Nam ), đang bị khoanh vùng và mang màu sắc quốc gia thiển cận. Cái giá đó sẽ rất đắt, nếu những lời tung hô rộn ràng kia đánh mất thái độ trung dung và tâm thế an nhiên của nhà khoa học. Toán học nào có thể thăng hoa trong vòng vây của một đám đông đang vỗ tay ồn ào kia được?
Chúng ta cũng vậy, đừng để những tình cảm háo thắng náo nhiệt xâm thực vào không gian sáng tạo rất yên tĩnh kia. Vui dăm bữa rồi thôi, hãy để khối óc lỗi lạc kia quay trở lại thánh đường toán học của mình, trong niềm hoan tịnh. Đừng cột vào con người ấy những tước hiệu, gánh nặng vô bổ và cồng kềnh, thừa thãi cho niềm vui toán học, vốn dĩ không dành cho số đông.
Đó là cách tốt đẹp nhất mà chúng ta biểu lộ niềm tự hào của một dân tộc vừa thông minh xuất chúng, vừa... thanh lịch.

   (Theo Doanh nhân Sài Gòn Cuối tuần)

8 nhận xét:

  1. VTA - NLC
    19:07 5 thg 9 2010
    Thân chúc HL vào năm học mới thu được nhiều thành quả mới, với HL luôn trẻ đẹp hạnh phúc!

    hongloan
    21:26 5 thg 9 2010
    Chúng tớ "ăn cơm trước kẻng"hơn hai tuần rồi,không biết"năm học mới có thu được nhiều thành quả" không?

    Trả lờiXóa
  2. Hoa Va`ng
    17:57 5 thg 9 2010
    Lâu ngày qua thăm Hồng Loan ! Chúc HL cuối tuần vui vẻ, hạnh phúc và an lành nhé !

    hongloan
    21:28 5 thg 9 2010
    HL cảm ơn HV.Chúc bạn lúc nào rực rỡ như những đóa hoa tươi thắm này!

    Trả lờiXóa
  3. Lê Minh Dung
    16:32 2 thg 9 2010
    Cám ơn HL đã ghé nhà thăm và đồng cảm cùng bài viết, rất vui được là bạn cùng nhau.
    Hẹn gặp lại nhé.

    hongloan
    16:57 2 thg 9 2010
    Cảm ơn bạn, nhất định rồi!

    Trả lờiXóa
  4. LonelyMan
    00:45 2 thg 9 2010
    Anh cũng thấy vui khi có người Việt lập được chiến công về khoa học. Tuy nhiên, anh thấy:
    - Thổi phồng thành đại sự kiện là không nên!
    - Vơ lấy làm thành quả chung là một điều ... trơ trơ trẽn trẽn thế nào...
    - "Thấy người sang bắt quàng làm họ" vẫn luôn là câu có tính thời sự!
    Và anh tự hỏi:"Không biết cái trường ĐH bên Pháp người ta có vinh danh GS Châu như ở ta không?"

    hongloan
    15:29 2 thg 9 2010
    "Không biết cái trường ĐH bên Pháp người ta có vinh danh GS Châu như ở ta không?" Hẳn là người ta cũng vinh danh công dân xuất sắc của nước họ.Chỉ có điều chắc chắn là không khua chiêng múa trống, rầm rầm rộ rộ như kiểu của ta anh nhỉ.

    Trả lờiXóa
  5. My Nguyen
    16:30 1 thg 9 2010
    dong huong cua em truoc hoc tong hop toan nen cung biet nhieu the he di thi toan quoc te va dat nhieu huy chuong vang bac, tuy nhien khong co ai dat thanh tich nhu em ngo bao chau hon the nua hau het cac em deu ra nuoc ngoai cong tac vi o VN khong phat huy het tai nang, anh thay em viet bai nay rat dat duoc nhieu dieu nguoi ta suy ngam den, '' Hay huong lay cai ngon con cai goc thi chang quan tam lam gi''.

    hongloan
    16:44 1 thg 9 2010
    Vâng , đúng thế đó anh.

    Trả lờiXóa
  6. lão hâm
    18:09 30 thg 8 2010
    Bài đã hay nhưng người sưu tầm chọn lọc được thật đáng ...trân trọng , đáng nể , đáng khen , đáng khích lệ , hi hi.

    hongloan
    14:21 31 thg 8 2010
    Vanganhmm quá khen! hổng dám đâu em còn phải học bài! Cảm ơn hộ tác giả về lời khen! Mong vanganh luôn tìm được những câu chuyện dí dỏm như đã có.

    Trả lờiXóa
  7. VTA - NLC
    19:08 29 thg 8 2010
    LC thấy tác giả Lê Đình Phương quả là có lý ! Với LC không bao giờ thích cái gì thái quá... cảm ơn HL đã mang một bài viết bổ ích này về cho mọi người đọc !

    hongloan
    14:23 31 thg 8 2010
    Đúng là cái gì thái quá cũng không tốt! Mà cái gọi là chạy theo đám đông thì càng không nên!

    Trả lờiXóa
  8. Nghia
    16:15 29 thg 8 2010
    Vào nhà anh thấy vắng chủ, em nhìn và lặng lẽ đi ra, sao kg để lại lời nhắn vậy em? buồn wa!

    hongloan
    16:18 29 thg 8 2010
    Và nếu có vào chỉ để nói là đã vào mà quên để lại lời" còm "có khác vào mà lặng lẽ đi không nhỉ?!

    Trả lờiXóa
:)) w-) :-j :D ;) :p :-( :) :( :X =(( :-o :-/ :-* :| :-T :] x( o% b-( :-L @X =)) :-? :-h I-) :bh :8) :b) :-s :-r :O) :m)

Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]

Lên đầu trang
Vào giữa trang
Xuống cuối trang