27 thg 8, 2012

Lời phê


Mở lời phê ai đó, đặt bút phê điều gì đó có khi nào người ta nghĩ đến những tác dụng phụ?Có lần Tú Xương “Đùa ông phủ”:“Chữ y chữ chiểu không phê đếnÔng chỉ quen phê một chữ tiền!”Tú xương đùa cay còn hơn ớt, đau còn hơn hoạn!Phê ra tiền ra bạc người ta nắn nón lắm, điều kiện cũng phức tạp lắm! Phê bình kẻ trọc đầu cũng dễ hơn người có tóc, xưa nay thế. Nghe văn hoá phê mà thấy cũng phê phê!Nhưng thôi chuyện đó dài dòng, không bàn ở đây.Có một loại lời phê theo người ta đi suốt cuộc đời mà người phê đôi khi rất vô tình!Ấy là lời phê của người làm thầy ở đâu đó với người học trò nào đó!Học trò ơi, em sẽ nghĩ gì khi nhận được lời phê một bài tập làm văn mà sau hai tiết học (90 phút) em đã vắt óc sáng tạo ra: “Chữ quá xấu – văn lủng củng và tối nghĩa – cảm xúc khô khan!”. Chắc em sẽ cảm thấy mình chỉ là người bỏ đi mất thôi! Chắc em sẽ nghĩ giá như thầy cô cho em cơ hội “Cần viết chữ cẩn thận hơn” thì em còn hi vọng sửa chữa . Còn “Văn lủng củng” thì chắc em không biết làm sao cho nó liền mạch, trơn tru. “Lủng cũng” về cách dùng từ hay đặt câu, lối diễn đạt? Lại còn “Tối nghĩa” thì chắc là tâm hồn em có vấn đề chăng? Chắc em cũng không khỏi băn khoăn: cảm xúc của em cũng có đấy chứ, nhưng có lẽ nó chưa chạm đến ngưỡng cần có, ít ra là bắt đúng nhịp đập của trái tim thầy cô thôi, em biết làm sao cho nó ướt át?  Hay là việc khơi gợi cảm xúc chưa có, phát huy những điểm mạnh đã có khó hơn là vùi dập, làm thui chột cảm xúc, khả năng diễn đạt ?Thầy cô ơi, thầy cô có biết em cần một sự đồng hành, đồng cảm, đồng tâm…không?Lời phê sau một cấp học từ cuốn học bạ lại càng bất ngờ cho em hơn: “Hay nói chuyện – học được nhưng lười”! Em lại tự hỏi: phải chăng “Hay nói chuyện” là bản chất bao trùm lên người ta trong suốt một năm sao? Thế nào là “học được” khi điểm trung bình của em từ 7,5 trở lên? Còn “lười” ư, có thể lần nào đó em sơ xảy bị điểm dưới trung bình rồi cứ thế em phải chịu nhận lời phê phũ phàng cho cả một năm học là “lười” ?Và nếu em có nhận được lời phê “Ngoan – hiền – chăm ”, thì ba từ đó cũng chỉ  cho em biết em là một  đứa biết nghe lời một cách thụ động mà em không biết em có sở trường sở đoản gì để phát huy, hay khắc phục? Thương em với thầy cô ơi, em không muốn được khen như được mút một chiếc kẹo bằng đường hoá chất! Em muốn ăn chiếc kẹo bột từ đường mía thôi! Em cũng muốn trở thành người có khả năng hùng biện như những người cùng trang lứa trên ti vi ấy, nhưng em không biết học ở đâu mà không phải  từ những giờ học Ngữ văn là chủ yếu? Nghe đâu bạn em đi học “Kĩ năng mềm”(về cách sống) 4 buổi mất 6 triệu đồng. Như thế thì suốt đời em chỉ biết kĩ năng cứng thôi, vì nhà em làm gì có điều kiện mà “mềm”!Vẫn biết “Thương cho roi cho vọt, ghét cho ngọt cho ngào”! Nhưng có phải bao giờ thương cho ngọt cho ngào cũng là sai không, khi mà ghét cho roi cho vọt giờ là sự thất bại trong giáo dục?

Lời Bình
  • Có quá nhiều cái đang vây quanh nhà giáo(chính sách giáo dục ,lương hướng........rồi nghề chọn người nữa),nhưng nếu được mơ thì xin mơ về chữ Tâm!
    • hongloan
      Đúng là bị bủa vây, nhưng điều kiện cần và đủ là chữ Tâm chứ không phải chỉ là "mơ" đâu!
      Chúc bạn ngày mới thật vui!
  • Hoa
    • Hoa
    • 15:30 30 thg 8 2012
    Cô giáo ơi, đầu năm có bài kiểm tra nào để phê chưa cô. Em xin phép ra ngoài uống nước mía chút vì nóng quá khát nước cô à!
    • hongloan
      Sắp có rồi cô. Cô giáo em cho một cái đề rất là gần gũi mà không dễ xơi cô ạ " Hãy giới thiệu một kênh truyền hình mà em thích" (cho kiểu bài thuyết minh)
    • Lộc Vừng
      Văn thuyết minh học ở lớp 8 và lớp 9 đúng không chị?
      Đứa cháu lớp 9 của em vác đến một cái đề:
      "Cái quạt trong đời sống tinh thần của người Việt nam"
      Em đang tìm hiểu.
    • hongloan
      Đúng em ạ,nhưng TM ở lớp 9 thì phải kết hợp các yếu tố nghệ thuật khác ngoài phương pháp TM như lớp 8.
      Bài cái quạt có sách giải, chị không thích chấm những bài mẫu em ạ.
      Có thể em gợi ý cho cháu dùng lối tự thuật, cái quạt tự giới thiệu về nó trong đời sống người VN(chị nói lớp 9)Chú ý, phải đảm bảo "cung cấp tri thức khách quan về đặc điểm của đối tượng..."
    • Lộc Vừng
      Em hiểu rồi. Cám ơn chị nhiều.
    • hongloan
      Theo chị cái đề áy chưa sat lắm với văn TM, bởi đời sống tinh thần rất trừu tượng mà TM rất cần tính đơn nghĩa!
  • Lộc Vừng
    Lời phê của ngày hôm nay: cần cố gắng hơn ngày hôm qua.
    • hongloan
      Em đang cố gắng đây cô,mong cô thông cảm, nhừ em có chút việc bận cô ạ.
      Chúc cô dồi dào sức khoẻ để lớp học "hai cấp, hai trò" của cô đạt hiệu quả
    • Lộc Vừng
      Trò cấp 1 cứ lắc đầu quầy quậy: mẹ đi ra không được nhìn con viết.
    • hongloan
      Bụt nhà thường không thiêng đó em à.
  • VTA - NLC
    Lời phê là bài này hình như sắp hết hạn sử dụng
    • hongloan
      Lời phê này của thầy có thể sẽ là cú hích cho iem ...gia hạn sản phẩm cũ khi sản phẩm mới chửa ra đời! hi hi...
  • Phia trước là bầu trời
    Một điều đáng suy ngẫm và sửa chữa đối với lời phê của bất cứ ai chị nhỉ? Một lời nói đôi khi có thể làm thay đổi cả một cuộc đời. Chúc chị một mùa Vu lan ấm áp yêu thương,trọn vẹn ý nghĩa nhé.
    • hongloan
      Cảm ơn em đã vắn tắt những gì mà chị muốn nói!
      Chúc em luôn an vui!
  • PHUSA
    • PHUSA
    • 07:03 29 thg 8 2012
    Sang thăm bạn, chúc ngày mới thật vui
    Bài viết làm ai cũng phải suy nghĩ nhưng nói ra thì vô kể
    Nói chung, đa số là thế bạn ơi, GV bây giờ có khi còn chả chấm bài mà giao cho con cái hay học sinh chứ đừng nói tời " phê", biết đâu cũng nhờ người khác phê dùng thì sao, miễn là có kí tên được rồi
    hì hì, chán thật
    • hongloan
      Nếu quả là thế thì đáng buồn thật!
      Nhưng HL không tin là "đa số" như thế. Chỉ một số thôi cũng đau đớn lắm rồi. Dù sao những người tử tế vẫn còn nhiều mà.
      Chúng ta cùng tin vào điều tốt trong cuộc đời này cho dù không phải cái xấu không hoành hành!
  • tấn lực
    Dear Chị Loan !
    Đọc bài viết của chị mà em nhớ đến lời phê của một cô giáo đã phê cho bài văn bình luận của em trong 1 bài kiểm tra học kỳ II cách đây đúng 30 năm-1982, lúc đó em học lớp 9, lớp cuối khoá chuẩn bị thi chuyển lên cấp 3, tức là thi vào lớp 10. Lời phê đó em nhớ như in đến tận bây giờ: "Được, nhưng chưa đủ" - 6 điểm.
    Lời phê này nhiều cách suy luận khác nhau, lúc đó em chỉ nghĩ đơn giản là: chưa đủ thì mình phải cố gắng cho đủ, biết rằng sẽ không bao giờ đủ cả. Đến giờ đây em vẫn chưa phân tích nổi câu phê bình này chị Loan ạ.
    Qua bài viết này, em lại thấy được hình ảnh của một giáo viên dạy học với một cái TÂM- Cô giáo Hồng Loan !
    • hongloan
      Lời tâm sự của em rất giống với BL của LV ở phần đầu. Thế nên chị mới nói: có những lời phê theo người ta đi suốt cuộc đời. Do đó người phê phải có tầm đón để biết hạt mình gieo sẽ ra quả gì, hay là thui chột, điếc lác ráo trọi trơn.
      Cảm ơn chia sẻ của em! Chúc em luôn an vui trong cuộc sống!
  • Lộc Vừng
    Em qua xem có lời phê nào gây sốc không?
    • hongloan
      Mà nếu có thì cũng là chuyện thường tình phải không em. Đôi khi phẳng lặng quá cũng tiềm ẩn sự bất bình. Những lời chân tình bao giờ cũng có giá trị bền vững nhất, cho dù có trái chiều!
      Ngày mới vui cho em!
  • Misa
    • Misa
    • 21:18 28 thg 8 2012
    Bài viết của 1 cô giáo rất có tâm với nghề.
    Thế nhưng, có 1 điều em thấy phải thông cảm cho nhiều thầy cô bây giờ, đó là đời sống giáo viên nhìn chung còn thấp, lương ko cao lắm mà giờ nghĩa vụ lại nhiều, dạy nhiều lớp, lớp lại đông học sinh, thầy cô còn phải dạy thêm để tự cải thiện cuộc sống nữa chứ (cũng là chính đáng vì đó là cuộc sống thực tế mà). Vì vậy, để theo dõi kĩ từng em, ngồi phê tỉ mỉ từng sổ học bạ, thì khó quá! Nếu như 1 lớp học chừng 20 em, mỗi giáo viên vừa phải giờ nghĩa vụ thôi, lương lại bảo đảm cuộc sống hoặc khá giả, thì em tin rằng, mỗi giáo viên sẽ tự động có trách nhiệm hơn, chỉ chu hơn trong việc giáo dục học sinh và phê học bạ cho học sinh...Ko biết em nghĩ vậy có đúng ko? Kinh tế ảnh hưởng rất lớn đến giáo dục mà...
    • hongloan
      Điều Misa băn khoăn về đời sống GV là một thực tế không phủ nhận được. Học sinh đông cho một lớp học, không đồng bộ với đổi mới phương pháp, hoạt động nhóm. Tuy nhiên, cũng như bệnh viện đông bệnh nhân, không cho phép BS để bệnh nhân chết. Người GV khi đã đặt bút phê vào học bạ là mỗi khuôn mặt ,tính cách,khả năng cũng như hạn chế của từng em cần được đánh giá nhận xét khách quan, tiêu biểu , ngắn gọn và đầy đủ nhất. Không vì ghét bỏ, hay vội vàng, bận rộn...mà để học sinh thất vọng ,bi quan về những lời phê thiếu trách nhiệm của người làm thầy.
      Còn phê từng bài kiểm tra cũng cần mở lối cho học sinh,đừng bao giờ làm các em mất tự tin, biết chỗ nào cần sửa, sửa như thế nào...
      Có lẽ dạy phổ thông khác dạy đại học Misa à! Đối tượng của GV phổ thông làm cho người dạy phải tỉ mỉ và gần gũi hơn rất nhiều.Thế đó Misa à.
    • Misa
      • Misa
      • 06:43 29 thg 8 2012
      Nhất trí 100% với chị Hồng Loan! 
    • Như thị
      Chị cũng nhất trí với cả hai cô giáo!!!
    • hongloan
      Được phụ huynh học sinh còm nhất trí là đạt chuẩn rồi đó!
  • Hoa
    • Hoa
    • 16:25 28 thg 8 2012
    Đọc bài xong em thấy an tâm vì có cô giáo tận tâm với nghề!
    Chị vui nha! Em đi 1 vòng blog rồi về đây!
    • hongloan
      Còn nhiều phải làm lắm em ơi cho một sản phẩm mới thực sự tích cực.
      Em đã định được thời gian đi chưa? Sắp người đâu của đó rồi nghen! Chúc gia đình em sớm đoàn tụ
  • VTA - NLC
    Thấy phê khó quá nên cứ phân vân chẳng biết nên phê entry nàu thế nào?
    • hongloan
      Thì cứ "còm" thôi, đâu cứ phải "phê"
    • hongloan
      Đùa thôi, blog HL vẫn tính đây là lời "phê" thứ hai (thay vì còm) của T.Anh!
    • Lộc Vừng
      Thì anh cứ phê là: anh còn nợ em một lời phê. Để khi nào anh nghĩ ra thì anh...phê tiếp!
    • hongloan
      Tuấn Anh nay bỗng chần chừ
      Hay là còn bận gật gù thơ riêng!
  • HANH GA
    Kỹ sư kém: hỏng một công trình, bác sỹ dốt: hỏng một mạng người, thầy giáo tồi: hỏng cả một thế hệ. Những "lời phê" nặng nề có thể khiến các em ê chề mà không hề tiến bộ. Nhưng đôi khi, chỉ một câu khuyến khích nho nhỏ thôi, đủ để các em phấn đấu vượt lên chính mình. Em chúc chị luôn tràn đầy nhiệt huyết với học trò và có một tuần làm việc hiệu quả nhé!
    • hongloan
      Chúc em không làm "hỏng một mạng người" nào, Và chị cũng hứa sẽ cố gắng để không làm "hỏng cả một thế hệ" bằng khả năng và lương tâm nghề nghiệp của mình!
      Chúc em tuần mới đầy năng lượng!
  • VTA - NLC
    Lại chuyện giáo dục hả HL? 
    • hongloan
      Nếu HL gật đầu thì Tuấn Anh mới sang lần nữa để còm ?
  • Misa
    • Misa
    • 21:58 27 thg 8 2012
    Ngày mai em sẽ đọc lại bài viết này rồi mới dám đặt bút vào "phê" trong còm-ment, hihi...
    • hongloan
      Tỷ tỷ vẫn tính đây là một còm!
  • Lộc Vừng
    Em ghé qua chị chào rồi về
    • hongloan
      Hôm nay em tỏ vẻ bận ghê!
    • Lộc Vừng
      Hì. Em lại vòng lại này.
    • hongloan
      Dễ ghét quá!
    • Lộc Vừng
      Hì. Chị biết không? 1h đêm thì có đt của bà bác chồng. Bác ấy đưa con dâu lên Hà Nội cấp cứu vì đẻ khó. Em khóa 2 đứa con trong nhà, đi đến gần 6h mới về. Nấu ăn và cho chúng nó đến trường rồi đi Bắc Giang. Chiều về lại phải ghé qua bệnh viện một chút. May mà bữa tối con gái đã nấu xong xuôi.
      Em nhảy lên blog mà vẫn nhớ là đêm nay phải viết cho xong một phóng sự. Chào chị rồi vìa, nhưng thấy chị reply, lại mò vào.
    • hongloan
      Thôi em làm việc đi, chúc mọi việc đâu vào đấy theo kế hoạch!
  • LonelyMan
    Hello! Mời em đi ăn tiệc SN đại ca.
    • hongloan
      Tiệc này sinh nhật đại ka
      Ai đến dự đừng hòng ra mà chuồn!
  • Hoa
    • Hoa
    • 17:39 27 thg 8 2012
    Em vào thăm chị rồi về vì đến giờ về rồi. Mai em vào chơi tiếp.
    • hongloan
      Vào báo giờ về hả em iu, mai lại chờ gần hết giờ vào chào?
  • Bao Loc
    BAY ĐI MÙA THU ƠI ( FLY AWAY, MY AUTUMN ! )
    Mùa thu còn mãi ai ơi
    bay bay theo gió mây trời mênh mông
    nắng thu còn ngập trong lòng
    ta yêu thu lắm ta ..
    • hongloan
      Ui chu cha là tình! mệt nghỉ luôn á BL ơi!
  • HHP
    • HHP
    • 04:59 27 thg 8 2012
    Độ lượng , trách nhiệm và lòng yêu thương đã đặt cô giáo vào vị trí của trò để nhìn nhận vấn đề thật thấu đáo.Hồi học trò,ai cũng hồi hộp để chờ đọc lời phê của thầy cô vào mỗi bài văn tập làm.Lời phê vô tư ,đúng mực sẽ có tác dụng như điểm tựa để học trò vịn vào tiến lên.
    • hongloan
      HHP lại khen rồi, hổng dám nhận đâu! Cuộc đời đôi khi cần một cú hích. Và đơn giản là HL chỉ muốn làm điều đó thôi.
      Cảm ơn P, chúc tuần mới vui và tiếp tục "Buôn 5"
  • Anh Thy
    Bây giờ người ta dùng nhu thắng cương đúng không cô ?
    ......
    Bây giờ, mấy bài tập làm văn hồi cấp 1-2, em vẫn thường lấy ra đọc lại và vẫn thích đọc "Lời phê của thầy cô "
    • hongloan
      Theo cô hiểu ý em, khen chê cần hài hoà. Điều đó rất cần em ạ. Nhưng khi cần chê thì cũng không nên khen và ngược lại! Tuy nhiên cách lựa cách chê là nghệ thuật cần có của người làm nghệ thuật nhất trong những nghề nghệ thuật phải không em? Vui vì em vân muốn xem lại "lời phê" cũ
  • Ma Đình Tú (A Tú)
    Khôn ngay ruột ngựa là khôn dại
    Dại uốn lưng tôm ấy dại khôn
    • hongloan
      Thế theo bạn, điều tôi nói thuộc loại nào?
  • Lộc Vừng
    Bất ngờ. Vì chị đã viết bài này dưới góc nhìn của những học sinh. Rất hay chị ạ.
    Đọc bài chị viết, em tự nhiên nhớ lại một tình huống em đã từng chứng kiến trước đây, khi em còn học cấp 3. Cô giáo dạy Hóa chúng em rất giỏi. Một lần trả bài, đứa bạn ngồi cạnh em căng mắt nhìn dòng phê của cô rồi nó cầm tờ bài kiểm tra đó lên hỏi: "Cô ơi em không đọc được lời phê của cô. " Cô giáo cau mày và ngay lập tức cho nó (cộng cả chúng em nữa) một bài thuyết giáo dài gần hết tiết học. Đại loại là các chị học chuyên văn nhiều chữ nghĩa, các chị không thèm học các môn tự nhiên thì thôi, các chị lại còn dám mỉa mai tôi....
    Cả lớp ngẩn tò te, không hiểu sao cô tức giận thế.
    Đến giờ ra chơi mới xúm lại đứa bạn truy vấn. Nó giơ tờ bài kiểm tra lên cho chúng em đọc dòng phê của cô giáo. Dịch mãi mới ra thế này: CHỮ VIẾT RẤT KHÓ ĐỌC.
    Từ đó giữa cô giáo và lớp em có một khoảng cách. Nhiều đứa ấm ức vì bị mắng oan. Vì công bằng mà nói: chữ cô giáo quả là...khó đọc thật chị ạ
    • hongloan
      Cái đó gọi là "gậy bà lại đập lưng bà" đó em. Chị đã nghe lời "thầm thì mùa xuân" của tụi nhỏ về những ấm ức của chúng khi rơi vào nỗi niềm cay đắng như thế mà không biết bày tỏ với ai. Vui vì mình vẫn còn được chúng tin yêu để chia sẻ mà không sợ tác giả lời phê ấy sẽ biết!
  • Lộc Vừng
    Anh ngáp dài ngáp ngắn mà sao vẫn nhanh chân thế chứ.
    • hongloan
      Đừng thấy hùm ngủ vuốt râu
      Đến khi hùm dậy đầu lâu chẳng còn!
  • LonelyMan
    Phê bình và chê bai là hai thứ khác nhau.
    Phê bình không đúng cách thì trở thành chê bai, miệt thị, hủy diệt niềm tin, xúc phạm người khác.
    Không phải ngẫu nhiên mà "ngôn" là một trong "tứ đức" theo tiêu chuẩn của các cụ xưa.
    "Lời nói chẳng mất tiền mua
    Lựa lời mà nói cho vừa lòng nhâu"
    Ấy là trong cuộc sống nói chung đã vậy rồi, huống chi là trên lớp, nơi thầy cô là người khai sáng, người thắp niềm tin cho trò!
    Miếng ngon nhớ lâu, điều đau nhớ đời!
    Chớ bao giờ lạm dụng cái "thuốc đắng dã tật" để rồi gây nên những vết thương lòng cho học trò của chúng ta!
    • hongloan
      Ý kiến của LLM xứng tầm thầy của thầy!
      Đúng là "thuốc đắng" là độc dược nếu sử dụng không đúng cách, đúng liều. Muội luôn nghĩ "khiển tướng không bằng khích tướng" và chiêu đó làm Muội luôn yên tâm, nhẹ nhõm mỗi khi hạ bút "phê"!
  • LonelyMan
    TEM VÀNG.
    • Lộc Vừng
      Đúng là xứng danh Tem Tặc!
    • hongloan
      Tem này "không tặc", LV em!


Lên đầu trang
Vào giữa trang
Xuống cuối trang