31 thg 1, 2009

Đi chúc tết

Rủ nhau đi chúc tết lắm chuyện buồn cười như bịa.Đầu tiên đến nhà lão Hải, người vốn có tính cẩn thận, Cẩm Hạnh thấy lồng chim chủ nhà treo trước cửa , nhỡ mồm thay lời chào: Chim anh để ngoài không sợ mất sao? Chủ nhà cứ theo đà hỏi mà trả lời:Không, tối anh mới cất.Cả lũ bấm bụng cười . Sau một hồi chúc tụng, lại kéo nhau đi,vòng vèo một lúc đến nhà lão Nhuận.Tên này rất hay xấu hổ,thấy đội bạn ào ào tới ,vội vàng chạy vào nhà trong ,chưa kịp mời khách. Đoán là hắn vào thay quần dài vì lúc ấy hắn mặc quần lửng, trông khác hẳn cái vẻ đường bệ quan chức thường ngày,con Nguyệt móm tinh quái ngăn lại: Thôi anh ơi,bọn em chứ ai mà anh phải mặc quần ! Lão đứng sững lại như trời trồng.Cả bọn lại không dám vào.Cứ kẻ đứng trong người đứng ngoài chúc nhau, mắt ngó lơ. Tết này định không đi đâu, bị rủ không chối được. Suýt nữa mất mẻ cười.
Lên đầu trang
Vào giữa trang
Xuống cuối trang