30 thg 5, 2011

Vụ tàu Bình Minh 02 và phép thử của Bắc Kinh


Có thể nói, sự kiện Bình Minh 02 được xem như một mũi tên bắn nhiều đích. Nhưng cái đích hệ quả cuối cùng những nhà vạch kế hoạch này chưa chắc đã lường hết được. Một dân tộc yêu hòa bình, hết sức kiềm chế và chưa bao giờ khuất phục trước cường quyền. Một dư luận thế giới trong thời kỳ hội nhập, các nước ngày càng phụ thuộc vào nhau, không thể đồng tình với bất kỳ hành động đe dọa sử dụng vũ lực, đi ngược lại các quy định của luật quốc tế. Một ASEAN đang buộc phải cảnh giác. Kinh nghiệm quốc tế cho thấy vũ lực không bao giờ giải quyết triệt để các tranh chấp. Chỉ có lòng tin và nỗ lực giải quyết các tranh châp bằng các biện pháp hòa bình mới là chìa khóa để giải quyết các vấn đề Biển Đông, phù hợp với luật pháp quốc tế.

28 thg 5, 2011

Hà cớ gì?



Trong bản tuyên ngôn độc lập đầu tiên, người Việt Nam đã khẳng định: 
                   "Nam quốc sơn hà Nam đế cư
                   Tiệt nhiên định phận tại thiên thư
                   Như hà nghịch lỗ lai xâm phạm
                   Nhữ đẳng hành khan thủ bại hư"
Có bản dịch là: 
                   Sông núi nước Nam vua Nam ở
                   Rành rành định phận ở sách trời.
                   Cớ sao lũ giặc sang xâm phạm
                   Chúng bay sẽ bị đánh tơi bời!
          Rõ rành rành cái điều: nhà anh anh ở, nhà tôi tôi ở. Tại sao cứ nhòm ngó, táy máy, tắt mắt những gì không thuộc chủ quyền của mình? Sao không trông gương mấy đời Hán,Tống, nguyên ,Minh ngày xưa? Chẳng biết đời Hán người Việt có Trưng Nữ Vương, đời Tống có Đinh Tiên Hoàng, Lê Đại Hành, đời Nguyên có Trần Hưng Đạo, đời Nguyên có Lê Thái Tổ ..Gần hơn là đời Thanh có Quang Trung đó sao?
          Người Việt Nam vốn "côi cút làm ăn toan lo nghèo khó (Nguyễn Đình Chiểu) tôn trọng chủ quyền của các bên, nào có "trêu ghẹo" gì ai, hà cớ gì mà nay bắt giữ tàu đánh cá của họ, mai lại xê dịch cọc mốc biên giới, dở trò khiêu khích vấn đề chủ quyền các đảo lớn đảo bé  khi lịch sử đã minh chứng chủ quyền của họ (qua lễ khao lề thế lính đi làm nghĩa vụ bảo vệ Hoàng sa của họ còn đó).
          Vì sao Trung Quốc vô cớ xâm phạm trắng trợn lãnh hải Việt Nam, ngang ngược cắt dây cáp thăm dò địa chấn của chủ nhân trong đặc quyền kinh tế thuộc thềm lục địa của họ? Rồi la lối ngược những điều xằng bậy. "Kẻ mạnh không phải là kẻ dẫm lên vai người khác để thỏa lòng ích kỉ mà là để người khác đứng trên vai mình", châm ngôn ấy chẳng lẽ cũng không biết sao?
          Trong tuyên ngôn độc lập năm 1945 Hồ chủ tịch cũng khẳng định" Chúng ta muốn hòa bình,chúng ta đã nhân nhượng nhưng chúng ta càng nhân nhượng thực dân Pháp càng lấn tới vì chúng quyết tâm cướp nước ta một lần nữa!".Và sự nhân nhượng ấy khi  quá sức chịu đựng đã biến thành một Điện Biên"nên vành hoa đỏ nên thiên sử vàng" chả lẽ láng giềng không thấy sao?
          Người Việt Nam đang chờ câu trả lời từ phía bên kia sông Hồng?!

24 thg 5, 2011

Có một dòng sông...


                   Có một dòng sông,
                   trên đường ra biển lớn,
                   thấy nhánh rẽ nào 
                   cũng muốn ghé rong ca.
                   Suối chẳng chịu mất mình
                   trong bản hợp ca!
                   Sông lặng lẽ độc hành 
                   Về khúc hát biển xa...

19 thg 5, 2011

Ấn tượng và mờ nhạt.



 
 
 Những nhân vật thường phải xuất hiện trước công chúng, không phải ai cũng tạo được dấu ấn riêng. Có người chỉ thoáng qua cũng lưu vào trí nhớ của người khác một cách đậm nét khó phai mờ.
          Nhìn lại một số gương mặt đại biểu Quốc hội, thấy tiếc nuối cho thời gian không dành cho họ nhiều hơn, để khâm phục cái tâm, cái tầm và bản lĩnh, trí tuệ nơi họ.
          Đại biểu Dương Trung Quốc, nhà sử học có ánh mắt không chỉ nhìn hiện tại, giọng nói mang cả hơi thở của lịch sử mỗi khi chất vấn bao giờ cũng khách quan, thẳng thắn đưa ra những vấn đề hết sức thuyết phục. Chỉ cần một câu nói cũng đủ để nhớ về ông: Đề nghị quốc hội công khai danh tính người bấm nút đồng ý cho người nước ngoài vào khai thác boxit ở Tây nguyên để lịch sử sẽ phán xét việc chúng ta làm hôm nay!
          Đại biểu Nguyễn Minh Thuyết -  một Giáo sư “chất vấn gai góc nhiều thành viên chính phủ”, đã đưa ý kiến để Quốc hội chưa thông qua dự án xây dựng đường cao tốc Bắc Nam trong hoàn cảnh còn có những em bé lấy tính mạng của mình đu dây vượt sông đi tìm con chữ ! Ông là người luôn nói những điều cần và đủ với trách nhiệm của một đại biểu trí thức mà dân cử.
          Bộ trưởng nông nghiệp và phát triển nông thôn, ấn tượng trước hết bởi cái tên: Cao Đức Phát! Mỗi câu trả lời chất vấn của ông thể hiện sự chân tình và thái độ cầu thị khiến người ta nhớ đến người tiền nhiệm Lê Huy Ngọ, mỗi mùa mưa bão lại đến tận nơi đồng bào vùng lũ an ủi, chia sẻ như một người thân trong gia đình!
          Và một vị Bộ trưởng (Bộ thương mại) - trong nhiệm kì trước đó - rất ấn tượng bằng cái vẻ bề ngoài không có chút gì ấn tượng của ông. Ông Trương Đình Tuyển. Trái với chất giọng còn rất “ nhà quê” nhưng đầy khẩu khí của ông là sự mới mẻ hiện đại, mạnh mẽ, dứt khoát. Nghe cái cách chất vấn và trả lời chất vấn thì ai cũng  tâm phục khẩu phục! Ông mà “chém gió” thì hãy tránh xa vì luồng chưởng ấy như thể đao kiếm thật chứ chẳng chơi! Còn nhớ ông phản biện ý kiến cấm nhập khẩu xe máy trong lúc mình lại đang cần xuất khẩu gạo, café… bằng câu hỏi: Mình làm khó họ, vậy họ có làm khó mình không? Phải biết mình biết ta, bài học của nhà kinh tế và kinh nghiệm ngoại giao mềm dẻo, uyển chuyển là đây. Có lẽ thời của ông đã làm người ta không quên âm thanh của tiếng búa gõ xuống của Hội đồng thương mại Quốc tế chấp nhận Việt Nam là nước thứ 150 đứng vào tổ chức WTO.
          Còn những vị khác mờ nhạt thì có gì để nhớ …
          Chỉ mong sao trong hàng ngũ những đại biểu Quốc hội lần này và lần sau, sau nữa không ai phải nói “ Tôi nhận khuyết điểm , tôi hứa…”
          Để chỉ còn lại những người ấn tượng mà thôi!

17 thg 5, 2011

Không hẹn ước nghĩa là còn mãi mãi !




 Không vồ vập phải đâu lơ đãng,
Vẫn âm thầm theo con nước thời gian.
Sông vẫn trôi,con thuyền không lạc bến
Cuối dòng đời không hát khúc chia xa!

7 thg 5, 2011

Hậu Bin La đen

Trùm khủng bố bị tiêu diệt bằng một kế hoạch hoàn hảo đến từng milimet của Nhà trắng- theo thông tin một chiều từ phía Mỹ!
Biệt động quân không ai bị thương. Bin La Đen bị bắn vào đầu chính xác là vào mắt trái! 
Cứ cho là trùm khủng bố bị bắn khi đang ở trên giường, không một vũ khí trong tay, không một kẻ hộ vệ, thì việc một kẻ từng chỉ huy cảm tử quân trong 15 phút vô hiệu hóa hệ thống phòng hộ tối tân nhất, phá hủy hai tòa tháp- niềm kiêu hãnh của Oa Sinh Tơn , đã bị diệt gọn trơn liệu có thuyết phục hoàn toàn? 
Ban đầu thì nguồn tin cho rằng vợ bé của Bin che chắn cho chồng, sau lại chính Mỹ bác bỏ nguồn tin này và nói rằng thị chỉ bị thương ở chân? Lúc thì đưa tin đứa con trai này chết cùng cha nó, sau lại bảo không phải thằng đó! Chính xác đến độ không một sai sót mà lại nhầm cả không chỉ một con người?!
Tất cả các hình ảnh về Bin La Đen không được công khai để nói có sách mách có chứng vì..."nó rất khủng khiếp"!
Không biết hình ảnh treo cổ tổng thống I- Răc Saddam Hussen có khủng khiếp bằng?
Này thì di chúc của Osama (đừng nhầm với Obama), này thì kế hoạch phá hủy đường sắt của Mỹ để kỉ niệm 10 năm vụ 11/9 - trong ổ cứng tìm thấy tại biệt thự  Bin ẩn náu ( mà theo dõi viên cho rằng Binladen không dùng thiết bị điện tử nào), này thì Bin bao nhiêu vợ bao nhiêu con...rất nhiều thông tin về Bin nhưng vẫn không bù cho một thông tin thuyết phục (hay hình ảnh cụ thể) cần thiết về Bin , ấy là cái chết của hắn!
LHQ cũng đề nghị Mỹ làm rõ chiến dịch hạ diệt trùm khủng bố!
Giờ có tin Al-Qaeda chính thức thức công nhận thủ lĩnh phe này đã thiệt mạng và hứa sẽ trả thù!
Toàn là tiền hậu bất nhất!
Chỉ lạm nghĩ, không biết nếu Bin la đen chết thật thì hậu Binla đen sẽ ra sao, nếu Mỹ cứ tiếp tục can thiệp vào công việc nội bộ của các nước khác? Mỹ muốn dàn xếp thế giới hay đơn giản chỉ là ổn định giá dầu thô biến động không ngừng trên toàn cầu?! Không biết thế giới này có ai khẳng định không còn người mang tên Bin la đen nữa không?
Không biết những cái chết vô tội  của dân thường ở LyBya, ở Apganistan, ở Pakistan...và cả của binh lính Mỹ tử trận có được xếp vào loại "khủng khiếp" ở mức không thể công khai?! hay không?
Lên đầu trang
Vào giữa trang
Xuống cuối trang