28 thg 1, 2012

Sợ tết.

Ngày xưa mong tết bao nhiêu...
Tết đến được lăng xăng lit xít quanh người lớn xem làm đủ các việc: rửa lá dong, đãi đỗ, ngâm nếp chuẩn bị cho nhà gói bánh chưng, làm dưa món ,củ kiệu, mứt gừng, mứt đậu...Nhớ nhất là đêm thức bên nồi bánh chưng, chỉ để chờ chiếc bánh chưng con chín ,để ăn lúc còn nóng hổi. Nhớ nồi mứt gừng má rim đến độ dẻo quánh, rải trên báo sấy cho khô giòn. Nhớ nồi thịt kho tàu miếng nào miếng nấy to và đông lại với vị ngon rất đặc biệt. Nhớ cành đào ba mua về trui vào tro để gốc keo lại ,giữ cho nhựa còn mãi nuôi hoa mấy ngày xuân. Nhớ bộ quần áo tết thơm mùi vải mới mà phải đúng mùng 1 tết mới được mặc, cho dù ướm thử không ít lần trước đó. Nhớ lời ba dặn không vào nhà ai sáng mùng 1, lỡ nhà họ bị "dông". Nhớ những tờ  tiền mừng tuổi thơm mùi giấy mới ...Nhớ bữa ăn quây quần ,ấm áp yêu thương của ba má của chị, của em...

Bây giờ sợ tết bấy nhiêu...
Tết về chỉ lo mua mua săm sắm, dọn dọn dẹp dẹp mà mệt phờ hết cả người. Những việc chuẩn bị tết như ngày xưa đã đi vào dĩ vãng. Buồn và tiếc nhớ, nhưng làm sao cưỡng lại được quy luật của sự đổi thay!
Mỗi một tết đi qua lại xa ba thêm một năm, mới đó mà đã 5 cái tết  vắng bóng ba. Nhớ ba, mỗi chiều 30 tết  vui vẻ vì các con, các cháu nội ngoại tập trung bên mâm cơm rước ông bà. Nhớ ba, bao giờ cũng đến nhà các con sáng mùng 1 với những lời chúc tốt đẹp nhất. Với ba không quan trọng việc chọn tuổi xông nhà mà ba muốn đem đến cho chúng con tình yêu thương, sự chở che suốt cả năm và hết năm này qua năm khác...
Mỗi một tết đến quỹ thời gian của má lại bị rút ngắn thêm một chút, mắt má mờ dần mờ dần, tai má nặng dần, nặng dần. Má bắt đầu nhớ nhớ quên quên...
Tết đến có mấy ngày mà phải vất vả suốt cả năm. Tết xong con cháu lại xa nhà, nỗi nhớ mong lại triền miên...
Tết người ta  thăm, chúc nhau có phải thuần túy tình cảm? Thấy cảnh đời mượn tết để diễn trò mà buồn cho cái sự đời. Bên cạnh nhà có xe biển xanh, biển trắng nườm nượp quà tết đủ chủng loại đem vào và chở đi...là nhà hàng xóm buồn tênh chẳng đào, mai...Những cái nắm tay nào là chia sẻ, và sau cái bắt tay nào cần xem lại bàn tay mình có còn sạch nữa hay không...
Thời gian thì muôn đời vẫn thế, chỉ có con người vẽ Rồng cho nó mà thôi.Ôi thời gian! Ôi tết!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]

Lên đầu trang
Vào giữa trang
Xuống cuối trang