23 thg 3, 2012

Sự tích ống rưỡi!


Lâu lâu mới lấy áo dài ra để gọi là thay đổi hình ảnh chốc lát. Một phần cũng vì trời nóng quá – cái nóng miền Trung chưa đến hè mà đã gay gắt  dễ sợ, chọn vải mềm mỏng cho đỡ tích nhiệt !  Phần khác cũng muốn tận dụng cách đo các chỉ số căn bản bằng áo dài, xem thử eo iếc và các bộ phận thuộc vùng phủ sóng có bị lệch chuẩn không. Việc này là ngẫu hứng, hoàn toàn không nằm trong sự miễn cưỡng (mặc dù cũng đã có quy định phải mặc trang phục này kia…). Vốn dĩ cứ khoái những bộ đồ thô mộc, bụi bụi chẳng cần là ủi, dễ xông pha…( ka ki, zin, thun…).
          Sau khi thử một trong số các bộ (bị nằm trong lãnh cung), thấy tương đối tự tin, mới bắt tay vào làm cho nó nghiêm ngắn hơn. Và đấy cũng là lí do dẫn đến sự cố. Áo dài thì khỏi là ủi rồi, còn chiếc quần – quái quỷ cho cái loại vải cứ phải là lượt - một việc đáng ghét. Vì ghét cái việc tưởng  như nhỏ nhặt nhưng nhiễu sự  ấy nên mới dẫn đến hư sự. Quần đang hai ống đàng hoàng, mới vừa chạm bàn là nóng vô độ vào, nửa ống dính luôn,  không phương cứu chữa!
          Này là bất ngờ, này là ngẩn ngơ!
Cái quần ấy, đã từng  cất công đi tìm nó theo đúng một gam màu của cánh hoa trên nền áo dài, để có một “cặp đôi hoàn hảo”. Giờ thì...áo ơi ở lại nhé quần đi về nơi xa lắm!
Sẽ là cọc cạch nếu áo dài ấy kết hợp với một bất cứ một nửa nào khác cái nửa vừa đi vào dĩ vãng kia!.
          Đáng đời  chưa! Tiếc hùi hụi cái bộ vía chưa! Cho chừa cái thói "Nước đến chân mới nhảy" đi



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]

Lên đầu trang
Vào giữa trang
Xuống cuối trang