15 thg 3, 2009

Giã từ vũ khí.

15 thg 3 2009 Chiến tranh đã kết thúc từ lâu. Anh, bây giờ mới sắp thực sự rời xa quân ngũ. Tuổi quân của anh có thừa nhưng tuổi đời theo luật sĩ quan hiện hành không bắt buộc. Anh sẽ phải chia tay đồng đội để trở về với cuộc sống không cần kỉ luật khắt khe mà lại khó thích nghi này. Bởi anh là một người lính! Cho nên nếu nay mai anh gia nhập Hội cựu chiến binh , thì trớ trêu thay, chiến binh tóc “ muối nhiều hơn tiêu”- lại thua anh, chiến binh tóc “tiêu nhiều hơn muối”- về số tuổi quân! Đời lính không có gì là bất ngờ thì có gì đâu mà bịn rịn lúc phân ly. Trong anh có tiếc nuối chăng là: không ở lại được lâu hơn để cùng đồng đội “Lúc trận mạc xông pha thì cùng nhau sống chêt, lúc ở nhà nhàn hạ thì cùng nhau vui cười”.Chỉ thế thôi! Ngày xưa, Nguyễn Trãi về nhàn “Ao cạn vớt bèo, cấy muống- đìa thanh phát cỏ, ương sen” thế mà vẫn “Bui có một lòng chung lẫn hiếu- Mài chăng khuyết nhuộm chăng đen”. Còn “Đời mình là một khúc quân hành” khi giã từ vũ khí, anh sẽ làm gì? Lòng trung hiếu của một sĩ quan quân đội như anh tất nhiên không bao giờ thay đổi. Nhưng giữa đời thường anh chắc chắn sẽ không tránh khỏi giây phút như dây đàn lạc điệu. “Chuyện đó sẽ xảy ra em biết và em biết…” “Rồi từ đó em nhận ra anh không phải trong mơ, không phải trong thơ,… đôi tay bâng khuâng nâng cành hoa tím và em nói tặng anh mùa xuân”.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]

Lên đầu trang
Vào giữa trang
Xuống cuối trang