1 thg 4, 2009

Cảm ơn những dòng tâm sự của em.

Lúc 8 giờ, tại TP Quảng Ngãi, ngày 27 tháng 3 năm 2009(thứ sáu) Thưa các bạn, trong đời mỗi học sinh chúng ta ai ai cũng đã có những kỉ niệm đẹp về những thầy cô giáo đã từng dạy mình mà không thể nào quên được.Ở từng giai đoạn của quá trình học tập, trong lòng mỗi người chắc hẳn ai cũng có tên thầy hoặc cô để khắc sâu trong tâm trí.Và tôi cũng vậy, trong năm học lớp chín-năm học cuối cấp của tôi ở mái trường trung học cơ sở Trần Hưng Đạo, tôi cũng đã có tên ngưới cô mà tôi yêu mến nhất,cô Loan- người dạy môn Ngữ văn của tôi.Từ khi gặp cô, tôi đã biết thế nào là học tốt môn Ngữ văn và cũng từ đó tôi cảm thấy trong lòng mình có một cảm giác rất lạ kì. Hồi đầu năm, tôi còn bỡ ngỡ vì đây là lần đầu tôi gặp cô, tôi thấy cô chưa có gì đặc biệt cả, có lúc tôi còn thấy ghét cô, và thời gian đã trôi rất nhanh, rất nhanh. Đến khi tôi nhận ra được tài năng văn học của cô thì lúc đó đã quá muộn , chỉ còn vài tháng nữa là tôi sẽ xa cô mãi mãi.Và từ đó, ngày nào tôi cũng mang một tâm trạng nặng nề khi nghĩ rằng mình sẽ xa cô.Mõi khi tới giờ học của cô, tôi rất háo hức và cảm thấy mình rất hạnh phúc vì sắp được nghe giọng nói của cô. Nhưng cái nào cũng có giới hạn của nó, và tiết học văn cũng sẽ hết. Cứ như thế, ngày nào cũng trôi đi và tôi lúc nào cũng có những suy ngĩ như vậy. Cứ nghĩ đến lúc xa cô, cô có nhớ tôi không?Và lúc đó tôi sẽ như thế nào? Tôi luôn mong ước rằng thời gian sẽ trôi lâu hơn, nhưng đó là điều không thể; tôi muốn khi tôi lên cấp ba, mặc dù cô không dạy cấp trung học phổ thông, nhưng tôi vẫn luôn hi vọng tôi vẫn được học dưới sự chỉ bảo của cô, đó là nguyện vọng mà tôi ấp ủ thầm kín bấy lâu, tôi muốn được học bên cô khi tôi bước và ngưỡng cửa đại học. Nhưng cho dù đến lúc đó, tôi sẽ không bao giờ quên cô, sẽ nhớ cô mãi mãi.Tuy tôi biết điều ước của tôi sẽ không bao giờ trở thành hiện thực, nhưng tôi hi vọng một phép lạ xảy ra và tôi sẽ được cô dang rộng vòng tay chào đón, tôi sẽ lưu lại được trong cô một dấu ấn tốt đẹp.Và tôi…chao ôi! Nếu điều đó trở thành hiện thực thì tôi sẽ cảm ơn trời đất đã ban cho tôi điều ước thiêng liêng nhất trong đời tôi! Tôi hi vọng rằng cô sẽ đọc được những dòng chữ này của tôi. Nguyễn Hồng Vân

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]

Lên đầu trang
Vào giữa trang
Xuống cuối trang